Kinh Nghiệm đi Chơi Gái

Đối với nam giới, việc giải tỏa nhu cầu sinh lý là chuyện bình thường. Đàn ông có thể tìm đến vợ hoặc bạn gái để thỏa mãn nhu cầu đó. Tuy nhiên, cũng có những người phải tìm đến những người phụ nữ làm “nghề bán hoa” để được trải nghiệm cảm giác đó. Trong cuộc sống này, không phải lúc nào cũng suôn sẻ, thuận lợi, và có những tình huống oái ăm phát sinh.

Một nam thanh niên đã chia sẻ trải nghiệm đầu tiên của mình khi đi “chơi gái,” nhưng đặc biệt hơn là cậu ta lại gặp gỡ ngay một cô gái làm cùng công việc này.

Hồi Tưởng Về Lần Đầu Đi “Chơi Gái”

Nhớ lại hồi đó, mình là một sinh viên mới ra trường vừa nhận được lương đầu tiên. Cuộc sống trở nên vui vẻ hơn, mình có thể đi chơi ăn uống và mua những thứ mình thích. Đặc biệt, mình luôn tò mò về cuộc sống này: đi chơi gái.

Trước đây, vì gia đình nghèo nên mình không bao giờ có cơ hội gặp gỡ các cô gái và chỉ có thể ngắm nhìn từ xa. Bây giờ, khi có tiền, mình quyết định thưởng thức một buổi massage như bạn bè thường nói về chuyện này. Lần này, mình mang theo 2 triệu đồng để chiều đứa em của mình. Khi đến nơi, cô chủ tiệm nói không có chỗ trống, chỉ còn chỗ giá cao. Mình lo lắng vì sợ chờ lâu và về muộn, gây nghi ngờ cho mẹ. Cuối cùng, mình đồng ý với giá 3 triệu đồng.

Bước vào phòng, lòng mình rất hồi hộp. Đây là lần đầu trải nghiệm cuộc sống này, mình chỉ sợ rằng mình sẽ ra sớm và cảm thấy xấu hổ và phí tiền. Sau 5 phút, một cô gái bước vào phòng. Cô ấy nhỏ nhắn, ngực mông vừa phải, gương mặt trông như một đứa trẻ, rất dễ thương. Nhưng mình cảm thấy lạ, vì cô ấy quá trẻ. Nó trông non nớt, giống như một học sinh tiểu học vậy, đôi mắt của cô ấy sưng sưng, môi nhỏ, mũi cao. Cô ấy giống như những nhân vật trong phim hoạt hình Nhật Bản ấy. Mình chào hỏi cô ấy và hỏi tên và tuổi của cô ấy. Cô ấy nói tên là Chi, năm nay 16 tuổi. Sau khi trả lời, cô ấy tháo áo ngoài và vứt xuống đất, đứng đợi mình. Khuôn mặt cô ấy tràn đầy nỗi buồn. Nghe tuổi 16, mình sợ vãi linh hồn, vì trên mạng đã có rất nhiều vụ mắc bẫy tương tự rồi. Nhưng mình vẫn giữ được lý trí bởi vì cảm thấy cô ấy quá đáng yêu. Mình hỏi cô ấy có chứng minh thư để xem, nhưng cô ấy nói không có đem.

“Sao em không có giấy tờ?” – mình hỏi. “Em không có, anh ạ” – cô ấy trả lời. Mình quyết định lừa cô ấy một tí: “Anh đã xin số điện thoại của em rồi, anh sẽ báo cho bố mẹ em biết đấy”. Cô ấy bật khóc, xin mình đừng nói cho bố mẹ biết, và thú nhận rằng cô ấy mới 14 tuổi thôi.

Cô bé ngồi lên đùi mình, ôm mình vào lòng. Cô ấy nói: “Anh ơi, làm em nhanh đi, em đang cần tiền”. Cô ấy mang mùi thơm của thiếu nữ mới lớn, áo ngực mỏng tanh, ngực cô ấy ép vào người, mông cô ấy đặt lên đùi mình. Mình không còn tâm trí để điều tra tuổi của cô ấy. Mình đè cô ấy xuống và hôn, nhưng khi cởi áo ngực cô ấy ra, mình cảm thấy ý thức hiệp của mình trỗi dậy. Mình suy nghĩ: “Làm thế nào mình có thể là người tầm thường như thế này? Chỉ vì một cám dỗ nhỏ mà mình không vượt qua được sao?” Mình dừng lại, ngồi dậy quay mặt ra ngoài và hỏi cô ấy:

“Em làm việc này lâu chưa?” – Mình hỏi. “Hôm nay chú mới kêu em đi làm, sáng nãy em tiếp một người rồi” – cô ấy trả lời. “Sao em không đi học?” – Mình hỏi. “Em vẫn đang học” – cô ấy nói. “Vậy tại sao em lại làm công việc này?” – Mình tiếp tục hỏi. “Nhà em sắp hết tiền rồi, mẹ em đang bị bệnh” – cô ấy trả lời.

Quả thực, mẹ cô ấy đang nằm trong viện vì bệnh thận, mỗi tháng phải chi hàng triệu đồng vào viện. Bố cô ấy đã qua đời, và hiện tại, cô ấy chỉ sống nhờ vào số tiền tiết kiệm ít ỏi của mẹ cô ấy từ khi còn khỏe. Cô ấy vừa đi học, vừa chăm sóc mẹ và giúp đỡ công việc gia đình. Nhưng giờ đây, tiền sắp cạn, cuộc sống đưa cô ấy vào bước đường cùng và phải làm công việc mà không ai mong muốn: “Em đừng làm công việc này nữa, em biết diễn viên Lindsay Lohan không? Hồi trẻ cô ấy cũng từng trải qua nhiều rắc rối. Em xem, cuộc sống của cô ấy giờ thật khủng khiếp.” Mình lấy điện thoại ra và mở cho cô ấy xem hình, mặc dù thừa nhận rằng ví dụ này không phải là một ví dụ tốt, nhưng lúc đó mình chỉ nghĩ được như thế thôi.

“Em rất cần tiền, em chỉ làm vài lần để có tiền thôi” – cô ấy trả lời với giọng nghẹn ngào.

“Được rồi, em cần bao nhiêu tiền thì anh sẽ tìm cách, nhưng em phải về, không làm ở đây nữa” – mình nói. “Nhưng em đã hứa làm đến hết tháng này với chú rồi” – cô ấy nói.

“Mình không nghĩ chú là người tốt, mình không hiểu sao một cô gái như em lại phải làm công việc như vậy. Hãy nghe anh đi, em rất đẹp và thông minh, em xứng đáng có một cuộc sống tốt hơn nhiều. Hãy tập trung vào việc học, em sẽ có công việc và nhiều tiền. Dù mình không giàu có, nhưng mình sẽ lo cho em. Chỉ cần em từ bỏ công việc này và tập trung vào học hành thôi” – mình nói.

Cô ấy có vẻ thông minh và biết suy nghĩ. Cô ấy cảm ơn mình và mặc áo rồi ra ngoài trả phòng. Mình nói với cô ấy đừng để ai biết mình đã nghĩ về việc này, chỉ cần xin về sớm rồi không bao giờ đến đây nữa. Mình đưa cô ấy 3 triệu đồng còn lại trong ví và xin số liên lạc của cô ấy, sau đó mình lái xe về với lòng thỏa mãn vì đã làm được một việc tốt.

Sau 3 ngày, mình liên tục nhắn tin với cô ấy để tiếp tục hiểu rõ hơn về cô ấy. Mỗi đêm, mình nằm suy ngẫm không ngủ được. Mình hy vọng cô ấy lắng nghe mình và trở thành một người tốt. Rồi, cô bé nghe theo lời mình và trở về nhà. Mình thường xuyên gửi tin nhắn cho cô ấy để hỏi thăm và giúp đỡ cô ấy trang trải cuộc sống, dù cô ấy đã từ chối nhiều lần. Cô ấy là người tự trọng, và mình lại càng yêu và trân trọng cô ấy vì điều đó. Mình muốn giúp đỡ cô ấy nhiều hơn.

Và rồi, cô ấy đã đỗ đại học. Trong ngày cô ấy cầm trên tay tấm bằng, mình dũng cảm đem tặng cô ấy một bó hoa cùng lời cầu hôn ngọt ngào. Và, bất ngờ, cô ấy thú nhận rằng cô ấy vẫn còn trinh. Tim mình như bị bóp nghẹt vì sung sướng. Cô ấy nói dối rằng đã trao thân cho một khách hàng khác vì sợ mình không chấp nhận cô ấy phục vụ, và cô ấy sợ không thể kiếm được tiền. Mình ôm chầm lấy cô ấy, nước mắt trào ra. Đêm tân hôn của chúng mình ngọt ngào chưa từng có.

7 tháng sau đó, chúng mình chào đón một bé trai kháu khỉnh. Bé nặng 4 kg 2. Đó là kết thúc của câu chuyện đi chơi gái đầu tiên gặp lần đầu làm công việc đó, và câu chuyện cuộc sống hạnh phúc của chúng mình tiếp tục…

Thật ra, không phải ai cũng may mắn như nam thanh niên trong câu chuyện này khi tìm thấy “vàng” giữa “chì thau” lẫn lộn. Không thể phủ nhận rằng câu chuyện này là hiếm hoi và đặc biệt. Vì vậy, những thanh niên ế không nên bắt chước, hãy luôn nhớ “Không nghe cave kể chuyện, không nghe thằng nghiện trình bày” để cuộc sống trở nên yên bình hơn nhiều.

Image source: Gia sư Glory

Rate this post