Đêm tối u ám và yên tĩnh. Chỉ có âm thanh của côn trùng vang vọng. Và chúng tôi, một ông giàu nước và bốn ông giàu sắt đang bước vào bệnh viện bỏ hoang.
Nguyên nhân bệnh viện này bị bỏ hoang không ai biết. Nhưng bệnh viện thường là nơi khiến người ta sợ hãi.
-
Ông có phải người trong khu vực này không?
-
Không phải.
-
Ông có biết tại sao bệnh viện này bị bỏ hoang không?
-
Chúng tôi không biết gì cả.
-
Ông định đi đâu?
-
Chúng tôi đến làm việc.
-
Đi làm ở đâu?
-
Ở nhà máy xử lý rác đó.
-
À, nhà máy xử lý rác, phải không?
-
Cảm ơn.
Chúng tôi đến một ngôi đền gần giếng Sua và yêu cầu chủ nhà cho chúng tôi mượn một chai nước từ giếng Sua.
-
Chị cho em xin một chai nhỏ để chứa nước từ giếng Sua được không?
-
Được.
-
Anh muốn chai lớn hay nhỏ?
-
Chỉ cần một chai nhỏ thôi, chừng đủ rồi.
-
Chai này sẽ dùng được.
-
Vâng, chai này sẽ rất tốt.
-
Anh đang quay phim à?
-
Em chỉ cần một chai thôi, cảm ơn chị.
-
Đừng chửi thề trong chùa này nhé.
-
Anh nên vâng lời tôn kính.
-
Với nguyên tắc là ai muốn quay phim ở đây thì phải xin phép và trả lễ, không chỉ là quay và quay.
-
Em đã ở đây từ lâu và thấy nhiều máy quay hỏng.
-
Làm điều mà anh muốn làm.
Vậy chúng tôi phải trả lễ.
-
Vâng, chúng tôi sẽ trả lễ và xin phép trước khi quay phim.
-
Vâng, chúng tôi sẽ tặng đóng góp.
Chuyện về giếng Sua đã được kể từ đời này sang đời khác. Người trẻ muốn kết hôn có thể nhờ sự ban phước của thiên địa để có được con cái. Những người mẹ không có sữa có thể đến đây xin phước để có sữa mẹ.
Theo truyền thuyết, Nữ thần sẽ ban phước cho mẹ từ núi Cam và núi Nghệ. Đó là câu chuyện gốc của giếng Ngọc. Dù tên gọi là Giếng Ngọc nhưng nó lại ban phước cho những bà mẹ không có sữa, những bà mẹ có thể đến đây xin phước và nhận phước đại diện cho núi Cam và núi Nghệ, hai cánh đồng của trái tim mẹ.
-
Về hiệu quả của nó, có đúng không?
-
Tất nhiên là đúng rồi. Đã được chứng minh lâu nay.
-
Nhưng người trong làng Cam Nam không được xin phước này, chỉ có người ngoài là được. Không ai là tiên tri trong quê mình.
-
Bởi vì người trong làng đã được phước. Vì vậy, họ không thể có phước này.
-
Cái trong giếng này là gì?
-
Chỉ là rễ cây.
-
Rễ từ cây xung quanh, trông giống như tóc của con người đấy.
-
Gọi là tóc tiên thảo.
-
Giếng này khá nhỏ.
-
Mọi người mẹ không có sữa đều đến đây để xin nước và Nữ thần sẽ ban phước.
-
Còn ngôi đền này thì sao?
-
Ngôi đền này dùng để tôn kính Nữ thần, người là mẹ của vua và mẹ đất nước. Bạn cần tôn kính tất cả những vị thần ở đây, từ núi Nghệ, trước tiên là tôn kính cha mẹ bạn, sau đó là vua và mẹ đất nước, sau đó là Nữ thần và Vua thần, rồi là 12 tiên, công chúa Ngọc Hoa, và rồi là 5 quan chức chính và 10 quan chức phụ, yêu cầu phước cho thế hệ kế tiếp.
Bây giờ hãy trả lễ.
-
Có tăm không?
-
Ở đó đấy.
-
Tôi có phải cởi giày không?
-
Không cần, đi vào thôi.
-
Dù có không, tôi vẫn cởi giày.
cầu nguyện
Đây là…
Tôi thấy mùi rượu trong chai này.
-
Tôi nghĩ tôi sẽ dùng một chai khác.
-
Được rồi.
-
Nhưng tôi muốn cẩn thận.
-
Chai này đã từng là chai rượu.
-
Vị rượu đã biến mất.
-
Tôi lo rằng rượu sẽ làm mất hiệu ứng.
-
Chúng ta cần trang nghiêm hơn đây.
-
Chúng tôi chỉ chăm sóc nơi này.
-
Nếu bạn muốn quay phim khắp nơi xung quanh đây, bạn cần xin phép và không thể chỉ làm.
-
Tôi đã ở đây lâu rồi và đã chứng kiến nhiều máy quay hỏng.
-
Làm những gì bạn muốn làm.
Như vậy chúng tôi phải trả lễ.
-
Đúng, chúng ta phải trả lễ và xin phép trước khi quay phim.
-
Đúng, tôi sẽ làm như thế.
Chuyện về giếng Sua đã được kể từ đời này sang đời khác. Người trẻ muốn kết hôn có thể nhờ sự ban phước của thiên địa để có được con cái. Những người mẹ không có sữa có thể đến đây xin phước để có sữa mẹ.
Theo truyền thuyết, Nữ thần sẽ ban phước cho mẹ từ núi Cam và núi Nghệ. Đó là câu chuyện gốc của giếng Ngọc. Dù tên gọi là Giếng Ngọc nhưng nó lại ban phước cho những bà mẹ không có sữa, những bà mẹ có thể đến đây xin phước và nhận phước đại diện cho núi Cam và núi Nghệ, hai cánh đồng của trái tim mẹ.
-
Về hiệu quả của nó, có đúng không?
-
Tất nhiên là đúng rồi. Đã được chứng minh lâu nay.
-
Nhưng người trong làng Cam Nam không được xin phước này, chỉ có người ngoài là được. Không ai là tiên tri trong quê mình.
-
Bởi vì người trong làng đã được phước. Vì vậy, họ không thể có phước này.
-
Cái trong giếng này là gì?
-
Chỉ là rễ cây.
-
Rễ từ cây xung quanh, trông giống như tóc của con người đấy.
-
Gọi là tóc tiên thảo.
-
Giếng này khá nhỏ.
-
Mọi người mẹ không có sữa đều đến đây để xin nước và Nữ thần sẽ ban phước.
-
Còn ngôi đền này thì sao?
-
Ngôi đền này dùng để tôn kính Nữ thần, người là mẹ của vua và mẹ đất nước. Bạn cần tôn kính tất cả những vị thần ở đây, từ núi Nghệ, trước tiên là tôn kính cha mẹ bạn, sau đó là vua và mẹ đất nước, sau đó là Nữ thần và Vua thần, rồi là 12 tiên, công chúa Ngọc Hoa, và rồi là 5 quan chức chính và 10 quan chức phụ, yêu cầu phước cho thế hệ kế tiếp.
Bây giờ hãy trả lễ.
-
Có tăm không?
-
Ở đó đấy.
-
Tôi có phải cởi giày không?
-
Không cần, đi vào thôi.
-
Dù có không, tôi vẫn cởi giày.
nguyện cầu
Đây là…
Tôi đánh cược nước mắt trong chai này.
-
Tôi nghĩ tôi sẽ dùng một chai khác.
-
Được rồi.
-
Nhưng tôi muốn cẩn thận.
-
Chai này đã từng là chai rượu.
-
Vị rượu đã biến mất.
-
Tôi lo rằng rượu sẽ làm mất hiệu ứng.
-
Chúng ta cần trang nghiêm hơn đây.
-
Chúng tôi chỉ chăm sóc nơi này.
-
Nếu bạn muốn quay phim khắp nơi xung quanh đây, bạn cần xin phép và không thể chỉ làm.
-
Tôi đã ở đây lâu rồi và đã chứng kiến nhiều máy quay hỏng.
-
Làm những gì bạn muốn làm.
Như vậy chúng tôi phải trả lễ.
-
Đúng, chúng ta phải trả lễ và xin phép trước khi quay phim.
-
Đúng, tôi sẽ làm như thế.
Đêm tối u ám và yên tĩnh. Chỉ có âm thanh của côn trùng vang vọng. Và chúng tôi, một ông giàu nước và bốn ông giàu sắt đang bước vào bệnh viện bỏ hoang.
Nguyên nhân bệnh viện này bị bỏ hoang không ai biết. Nhưng bệnh viện thường là nơi khiến người ta sợ hãi.
-
Ông có phải người trong khu vực này không?
-
Không phải.
-
Ông có biết tại sao bệnh viện này bị bỏ hoang không?
-
Chúng tôi không biết gì cả.
-
Ông định đi đâu?
-
Chúng tôi đến làm việc.
-
Đi làm ở đâu?
-
Ở nhà máy xử lý rác đó.
-
À, nhà máy xử lý rác, phải không?
-
Cảm ơn.
Chúng tôi đến một ngôi đền gần giếng Sua và yêu cầu chủ nhà cho chúng tôi mượn một chai nước từ giếng Sua.
-
Chị cho em xin một chai nhỏ để chứa nước từ giếng Sua được không?
-
Được.
-
Anh muốn chai lớn hay nhỏ?
-
Chỉ cần một chai nhỏ thôi, chừng đủ rồi.
-
Chai này sẽ dùng được.
-
Vâng, chai này sẽ rất tốt.
-
Anh đang quay phim à?
-
Em chỉ cần một chai thôi, cảm ơn chị.
-
Đừng chửi thề trong chùa này nhé.
-
Anh nên vâng lời tôn kính.
-
Với nguyên tắc là ai muốn quay phim ở đây thì phải xin phép và trả lễ, không chỉ là quay và quay.
-
Em đã ở đây từ lâu và thấy nhiều máy quay hỏng.
-
Làm điều mà anh muốn làm.
Vậy chúng tôi phải trả lễ.
-
Vâng, chúng tôi sẽ trả lễ và xin phép trước khi quay phim.
-
Vâng, chúng tôi sẽ tặng đóng góp.
Chuyện về giếng Sua đã được kể từ đời này sang đời khác. Người trẻ muốn kết hôn có thể nhờ sự ban phước của thiên địa để có được con cái. Những người mẹ không có sữa có thể đến đây xin phước để có sữa mẹ.
Theo truyền thuyết, Nữ thần sẽ ban phước cho mẹ từ núi Cam và núi Nghệ. Đó là câu chuyện gốc của giếng Ngọc. Dù tên gọi là Giếng Ngọc nhưng nó lại ban phước cho những bà mẹ không có sữa, những bà mẹ có thể đến đây xin phước và nhận phước đại diện cho núi Cam và núi Nghệ, hai cánh đồng của trái tim mẹ.
-
Về hiệu quả của nó, có đúng không?
-
Tất nhiên là đúng rồi. Đã được chứng minh lâu nay.
-
Nhưng người trong làng Cam Nam không được xin phước này, chỉ có người ngoài là được. Không ai là tiên tri trong quê mình.
-
Bởi vì người trong làng đã được phước. Vì vậy, họ không thể có phước này.
-
Cái trong giếng này là gì?
-
Chỉ là rễ cây.
-
Rễ từ cây xung quanh, trông giống như tóc của con người đấy.
-
Gọi là tóc tiên thảo.
-
Giếng này khá nhỏ.
-
Mọi người mẹ không có sữa đều đến đây để xin nước và Nữ thần sẽ ban phước.
-
Còn ngôi đền này thì sao?
-
Ngôi đền này dùng để tôn kính Nữ thần, người là mẹ của vua và mẹ đất nước. Bạn cần tôn kính tất cả những vị thần ở đây, từ núi Nghệ, trước tiên là tôn kính cha mẹ bạn, sau đó là vua và mẹ đất nước, sau đó là Nữ thần và Vua thần, rồi là 12 tiên, công chúa Ngọc Hoa, và rồi là 5 quan chức chính và 10 quan chức phụ, yêu cầu phước cho thế hệ kế tiếp.
Bây giờ hãy trả lễ.
-
Có tăm không?
-
Ở đó đấy.
-
Tôi có phải cởi giày không?
-
Không cần, đi vào thôi.
-
Dù có không, tôi vẫn cởi giày.
nguyện cầu
Đây là…
Tôi đánh cược nước mắt trong chai này.
-
Tôi nghĩ tôi sẽ dùng một chai khác.
-
Được rồi.
-
Làm gì thế?
-
Bạn đã thấy gì không?
-
Tôi muốn xem thử.
-
Ấy là nước mắt.
-
Tôi thấy sự khác biệt đó.
-
Rõ ràng hơn.
-
Nếu cộng nước đã uống rồi, tôi sẽ uống sau cùng.
-
Tôi đã no quá! Nước này có vị gì không?
-
Có, nó chứa khoáng chất.
-
Tôi có thể uống được không?
-
Tự nhiên thôi!
-
Tôi ước có cái chén dừa ở đây.
-
Em ở trong ngôi đền.
-
Tại sao tôi không thấy?
-
Bên trong đó có chén dừa.
-
Tại sao tôi không nhìn thấy?
-
Sau đây.
-
Em đã lấy nước rồi sao?
-
Được rồi à?
-
Tôi thấy nó ngọt.
-
Em muốn thử không?
-
Đây, xài cái chén dừa này.
-
Đồng xuất xứ từ đây.
-
Anh không nhìn thấy nước à?
-
Nó khác biệt.
-
Tôi cảm thấy…
-
Bởi vì cái chén dừa này đã không dùng lâu rồi.
-
Cái này ngon hơn nhiều.
-
Thật lạ!
-
Rất khác biệt.
-
Cảm nhận của bạn ư?
-
Vâng, ngon thật!
-
Rất khác biệt.
-
Nó thật lạ!
-
Vì cái chén dừa này chưa được dùng lâu nên…
-
Đó có thể là lý do.
-
Không, nó thật ngon hơn.
-
Máy này cũng không được chăm sóc kỹ.
-
Tôi nghĩ chúng ta nên dùng cái chén dừa này.
-
Kính khách bận lắm.
-
Tạo ra vị ngọt hơn.
-
Cảm giác như thế này…
-
Vì cái chén dừa này đã lâu không dùng nên…
-
Có thể là vậy.
-
Ngon hơn rất nhiều.
-
Thật kỳ quái!
-
Điều kỳ quái.
-
Rất khác biệt!
-
Hãy thử lại bằng cái chén dừa này.
-
Đủ rồi.
-
Được rồi, hãy uống cạn nước còn lại đi.
-
Anh đã uống hết chưa?
-
Dạ, đã hết rồi.
-
Thật no! Nước này có vị gì không?
-
Có, nó chứa khoáng chất.
-
Tôi có thể uống được không?
-
Tự nhiên thôi!
-
Chúng ta nên tráng bằng cái chén dừa thay vì tráng bằng nước biển.
-
Với một cái chén nhỏ như thế này là dư rồi.
-
Dùng cái gậy khác.
-
Còn dùng được nhưng lỏng lẻo.
-
Ngày mai tôi sẽ sửa lại.
-
Bạn sống gần đây nên hãy tìm que tre khác để sửa cái chén này.
-
Người ta ở đây cũng xây dựng như người ở thành phố.
-
Đây có phải bàn thờ của bạn không?
-
Đúng, đây là bàn thờ truyền thống.
-
Nó trông khác biệt.
-
Trên đó có trống và gong.
-
Tôi đang ở trong nhà của người Dao ở Ba Vì. Đó là sự kết hợp giữa người Dao và người Kinh. Tôi thấy có cái bàn thờ như thế này ở đây, có lẽ tôi nên hỏi thử và hy vọng rằng họ có những phong tục kỳ quặc nhưng vẫn tuân thủ đúng theo truyền thống địa phương. Tôi đã thử hết tất cả những thứ khác nhưng chưa bao giờ thành công.
Những bức tranh này tượng trưng cho các quan trung Hoa đã đến thăm trong quá khứ. Chúng tôi là con cháu của người Hoa di cư đến Việt Nam. Những bức tranh này thể hiện cuộc sống hàng ngày.
Còn cái trống và cái gong thì sao?
Chúng được sử dụng trong các nghi lễ và lễ hội như lễ hội Sac hay lễ hội Tết Nhảy và cả lễ tang cũng yêu cầu trống và sáo.
Không, bạn phải hiểu rằng bạn phải nói cho tôi biết trước vì việc như thế này rất khó.
Không thể đơn giản như bạn nghĩ đâu.
Tại sao có các chén ở đây?
Gì?
Nó không đều nên tôi phải dùng các chén.
Đẩy cái bàn bên kia tôi nghĩ.
-
Nếu bạn có thêm người tham gia, thì hãy cho mỗi người một que tre.
-
Anh nghĩ làm gì?
-
Nếu bạn muốn tôi sẽ giải thích.
-
Tôi thấy có một con nhện to.
-
Vì có một số thành viên mới, tôi không biết tên của bạn và không biết liệu bạn phù hợp với chuyến đi này không, vì vậy tôi muốn tìm hiểu trước.
-
Cái gì?
-
Có máy ảnh và chìa khóa xe.
-
Tại sao bạn có nhiều thẻ sim như vậy?
-
Case điện thoại của anh cũng vậy.
-
Vì sao anh có nhiều thẻ sim?
-
Máy ảnh cũng vậy.
-
Còn cái này là gì?
-
Hãy để tôi xem.
-
Chỉ là chìa khóa.
-
Ở đâu?
-
Chỉ có chìa khóa xe.
-
Chắc chắn không có gì khác?
-
Chẳng có gì ngoài chìa khóa.
-
Vâng, hãy để tôi kiểm tra cái case điện thoại của bạn.
-
Đó là chìa khóa.
-
Bạn không mang theo amulet à?
-
Không.
-
Bạn mang theo tỏi làm gì?
-
Tại sao bạn mang theo nó?
-
Tôi đã để trong cốp xe trước đó.
-
Có gì khác không?
-
Tôi nghĩ chúng ta nên nghiêm ngặt hơn.
-
Vì cơ hội này quá hiếm.
-
Vậy bạn mang theo những người này, bạn nên kiểm tra.
-
Gạo làm sao?
-
Đã có một số bệnh nhân đến đây trước đây và có những trường hợp không thể và bệnh nhân chết và không ai đến nhận thi thể.
-
Bạn có chuẩn bị như thế này. Bạn nên kiểm tra hết.
-
Tất cả an toàn.
-
Amulet và bùa và những thứ tránh linh hồn không được chấp nhận vì chúng ta không cần lọc linh hồn mà chúng ta cần gọi hồn.
-
Bạn, bạn có nghe thấy điều gì không?
-
Gì?
-
Bạn thích làm lễ một lần nữa?
-
Theo ý bạn.
-
Vâng, bạn cần làm theo.
-
Bạn đã thấy gì không?
-
Bạn muốn tôi làm lại nghi lễ à?
-
Như ý của bạn.
-
Vâng, bạn cứ làm như vậy.
-
Hỡi những linh hồn đang ẩn náu xung quanh bệnh viện bỏ hoang này, tôi biết rằng có những linh hồn đang ẩn náu và không thể tự do vì gia đình đã mất tích niên hiệu và thông tin của các linh hồn. Hãy cho tôi thấy mặt của các linh hồn này. Chúng tôi chỉ muốn giúp các linh hồn này kết nối với gia đình của chúng tôi để biết được các linh hồn nằm ở đâu, là số phận của các linh hồn như thế nào để các linh hồn có thể tự do. Nếu các linh hồn đúng sự hiện diện, hãy cho chúng tôi một tín hiệu để người hiến tế này có thể nhìn thấy và chúng tôi có thể giúp đỡ các linh hồn.
-
Chỉ cần chúng tôi tập trung vào sự hiện diện của các linh hồn, và nếu có bất kỳ tín hiệu nào, hãy nói cho chúng tôi biết ngay lập tức.
-
Bệnh viện là nơi khiến người ta sợ hãi, nhất là vào buổi tối như thế này.
-
Đúng vậy.
-
Anh có cảm nhận gì chưa?
-
Có lần đầu tiên thử nghi lễ, tôi đã thấy gương mờ đi. Không biết có phải vì mắt mình hay không nhưng chắc chắn là tôi đã thấy gương mờ đi một cách kỳ lạ.
-
Còn lần thứ hai?
-
Lần thứ hai không thấy gì.
Bấy giờ, nếu có hồn ma, nó khá gần với chúng ta.
-
Bạn có cảm nhận gì không?
-
Có!
-
Có gì vậy?
-
Tôi nghe thấy tiếng khóc đâu đó, nghe giống như tiếng tang lễ.
-
Vâng, tôi cũng nghe thấy, hãy đi!
-
Hãy tìm anh ta.
-
Bạn muốn làm gì?
-
Làm lại nghi thức.
-
Đồng ý.
-
Hỡi những linh hồn đang ẩn náu xung quanh bệnh viện bỏ hoang này, tôi biết rằng có những linh hồn đang ẩn náu và không thể tự do vì gia đình đã mất tích niên hiệu và thông tin của các linh hồn. Hãy cho tôi thấy mặt các linh hồn này. Chúng tôi chỉ muốn giúp các linh hồn này kết nối với gia đình của chúng tôi để biết được các linh hồn nằm ở đâu, là số phận của các linh hồn như thế nào để các linh hồn có thể tự do. Nếu các linh hồn đúng sự hiện diện, hãy cho chúng tôi một tín hiệu để người hiến tế này có thể nhìn thấy và chúng tôi có thể giúp đỡ các linh hồn.
-
Hỡi những linh hồn đang ẩn náu xung quanh bệnh viện bỏ hoang này, tôi biết rằng có những linh hồn đang ẩn náu và không thể tự do vì gia đình đã mất tích niên hiệu và thông tin của các linh hồn. Hãy cho tôi thấy mặt các linh hồn này. Chúng tôi chỉ muốn giúp các linh hồn này kết nối với gia đình của chúng tôi để biết được các linh hồn nằm ở đâu, là số phận của các linh hồn như thế nào để các linh hồn có thể tự do. Nếu các linh hồn đúng sự hiện diện, hãy cho chúng tôi một tín hiệu để người hiến tế này có thể nhìn thấy và chúng tôi có thể giúp đỡ các linh hồn.
-
Bạn có cảm nhận gì không?
-
Hừm?!
-
Đó là những gì?
-
Bạn muốn làm nghi thức một lần nữa?
-
Tùy ý bạn.
-
Đúng, làm như bạn muốn.
-
Được rồi.
-
Những linh hồn đang ẩn náu xung quanh bệnh viện bỏ hoang này, hãy cho chúng tôi thấy mặt của các linh hồn này. Chúng tôi chỉ muốn giúp các linh hồn này kết nối với gia đình của chúng tôi để biết được nơi các linh hồn này nằm ở đâu và số phận của chúng. Nếu các linh hồn thực sự tồn tại và có thể nghe được những ước nguyện tốt đẹp của chúng tôi, hãy cho chúng tôi một dấu hiệu.
-
Được rồi, bạn có thể đứng lên.
-
Mang theo cái chén này cho tôi.
-
Đánh giá như thế nào với phòng này?
-
Tôi nghĩ nó cảm thấy kỳ lạ.
-
Bạn có thấy lạ không? Sàn nhà là bê tông mà vẫn có những tổ kiến khổng lồ như thế này?
-
Tôi không biết.
-
Ôi trời!
-
Con bướm đêm ngay đây.
-
Nhìn cánh nó.
-
Ối!
-
Điều đó chứng tỏ chúng ta đã chọn đúng địa điểm.
-
Bây giờ tôi muốn thực hiện một nghi lễ.
-
Bạn định làm gì vậy?
-
Anh có thấy cái gì không?
-
Anh muốn tôi bị cản trở?
-
Như ý của bạn.
-
Trước khi chúng ta làm, tôi muốn nói với bạn điều này. Tôi nhìn thấy bạn rất dũng cảm, nhưng tôi không biết nếu bạn thật sự dũng cảm hay không. Tôi muốn bạn bình tĩnh, nghỉ ngơi và lắng nghe kỹ. Đừng nghĩ nhiều về những điều này, chỉ để tâm tĩnh lặng. Nếu bạn cảm nhận bất cứ điều gì hoặc nhìn thấy bất cứ điều gì, hãy nói cho tôi biết ngay lập tức. Bạn đã sẵn sàng chưa?
-
Được.
-
Bạn có thể bật lên bảy que tăm cho tôi không?
-
Bạn biết vì sao chúng ta cần bảy que tăm không?
-
Bởi vì mỗi người cần bảy que tăm.
-
Tôi sẽ châm lên bảy que tăm.
-
Tôi đã có con số chính xác ở đây.
-
Kiểm tra cửa sổ đó đều đều.
-
Cửa sổ này không có cửa.
-
Nhớ lại, dĩ nhiên là bảy.
-
Nghi thức này…
-
Cái nào?
-
Bạn có thấy gì?
-
Tôi muốn nhìn thấy.
-
Để tôi xem xét chút.
-
Ôi!
-
Nó quá rừng rú.
-
Hỡi Hung!
-
Hỡi anh!
-
Bạn đã đi qua cây nào không?
-
Không, tôi đi một mình.
-
Bạn đã đi cùng với anh ấy hay không?
-
Không, hoàn toàn không.
-
Hai người không đi cùng nhau à?
-
Không, hoàn toàn không.
-
Tôi không thấy người nào cả.
-
Bạn nghĩ gì về chuyện này?
-
Bạn đã đi qua cây gì không?
-
Hãy đến đây.
-
Người ta không thể đi qua những cây này vào buổi sáng. Tôi dùng con dao để cắt những cái cây này đi.
-
Hỡi anh Hung!
-
Các bạn đi theo anh ấy!
-
Bạn định đi đâu vậy?
-
Tôi không thể ở lại nữa. Tôi không thể ở đây nữa.
-
Đuổi theo anh ấy!
-
Giữ chặt anh ta lại!
-
Đừng để anh ta thoát ra ngoài!
-
Giữ chặt anh ta lại!
-
Bây giờ, kể cho tôi nghe xem đã xảy ra chuyện gì, đừng bỏ qua bất kỳ chi tiết nào.
-
Anh có thấy cái gì không?
-
Có bầy ong đằng kia.
-
Ong gì? Ong da?
-
Đừng chiếu sáng vào chỗ đó.
-
Chúng bị thu hút bởi ánh sáng.
-
Anh Hung ở đâu?
-
Ôi, anh ấy!
-
Anh đã đi qua cây nào không?
-
Đến đó, chỉ đến đó thôi.
-
Không, tôi nghe thấy tiếng khóc từ phía đó, nghe giống như tiếng tang lễ.
-
Vâng, tôi cũng nghe thấy, hãy đi!
-
Hãy đi theo anh ấy!
-
Đi xa đâu?
-
Tôi đã đi qua các cây trong khu rừng đó. Tôi đã phải cắt cả rừng để đi qua.
-
Có một tổ ong ở đó.
-
Ong gì? Ong mật?
-
Đừng mở đèn vào hướng đó.
-
Chúng bị hút bởi ánh sáng.
-
Anh Hung ở đâu?
-
Ôi, anh ấy!
-
Anh đã đi qua cây nào không?
-
Bạn nói với anh rằng anh đã đi đến cây đó.
-
Vậy làm thế nào anh ấy đi quá rừng và cả tổ ong nữa.
-
Vâng, anh ấy không bị chích.
-
Bạn nhớ gì không?
-
Bạn không thể đi qua rừng này, tôi đã phải cắt cây để đi qua.
-
Ko có gì cả
-
Bạn đã bị thương bởi gai?
-
Đúng, tôi đã bị thương bởi gai và chảy máu khắp tay.
-
Vậy mà anh ta lại không bị gì cả
-
Có điều kỳ quái ở đây.
-
Anh ta không bị thương.
-
Làm sao anh ta vào được trong rừng đó?
-
Nhìn tay tôi, thương khắp nơi vì gai, và anh ta không bị gì.
-
Có cái gì đó không bình thường ở đây.
-
Anh ta không bị thương.
-
Bạn còn nhớ gì không?
-
Hỡi, bạn!
-
Bị thương bởi gai?
-
Có, gai ở đây đấy.
-
Bạn đang tìm ong gì? Ong da?
-
Đừng chiếu sáng vào chỗ đó.
-
Chúng bị hút bởi ánh sáng.
-
Anh Hung ở đâu?
-
Ở đây.
-
Đến đâu?
-
Tôi đã đi qua cây này.
-
Đúng, tôi nghe tiếng tang lễ từ phía đó.
-
Vậy tôi nghĩ chúng ta nên kết thúc ở đây và không để anh ấy xem kênh Youtube của tôi vì nếu chúng ta nhắc lại cho anh ta về đêm nay thì có thể anh ta sẽ bị ám. Nếu ngày mai anh ta quên hết thì tốt và mọi thứ sẽ kết thúc ở đây. Đây là cách giúp anh ta nếu không, anh ta sẽ bị ám và có thể một đêm nào đó anh ta sẽ trở lại đây một mình và chúng ta không thể kiểm soát được gì cả. Bây giờ chúng ta hãy trở về.